BÙA ANH
BÙA ANH
I.
Gánh hàng lên phố chiều nay
Quang nghiêng...
đòn lệch...
thúng đầy bùa anh
Này trầu quên những mùa xanh
Này vôi quên những cội cành rừng xa
Này cau quên giữa dưa cà
Em đem muối lại tình ta cho đằm?
Thúng bày bên phố lặng câm
Nghe tim mỏi bước độc hành ngàn khơi
Giật mình…
Em gọi… Mình ơi!
Níu theo….
Nghiêng cả góc trời không anh.
II.
Gánh hàng qua phố chiều nay
Quang nghiêng
Đòn lệch
Thúng đầy bùa anh
Này đây một khúc sông xanh
Lấm lem đất sét hóa thành búp bê
Này đây lối ngõ chung về
Trâu anh cọ giữa bốn bề cỏ em
Gánh hàng, chiều đã nhá nhem
Càng thương leo lét đốm đèn mái tranh
Người ơi ra chốn thị thành
Tôi theo...
Tôi trả bùa anh...
Tôi về.