VỜI VỢI HOÀNG HÔN
VỜI VỢI HOÀNG HÔN
Giã từ xóm trọ chiều nay
Tiễn em một quãng đường này
…Chỉ anh
Trót tiêu hết tuổi để dành
Này đây bùa ngải thị thành cũng phai
Hằng đêm tưởng ngắn hóa dài
Cố quên
Càng nhớ
Xót ai nhớ mình
Phố xa xô lệch gánh tình
Này đây vôi trắng trầu xanh giải thề
Nghĩ thương ngọn cỏ triền đê
Quê nhà đã vọng lối về tre xanh
Hoàng hôn vời vợi độc hành
Người nhìn trở lại mong manh kiếp người