Chân Dung
Chân Dung
Rút lòng sỏi đá
Thiu thiu
Sương mờ cổ kính
Rừng chiều
Rạc nai
Rụt rè nở
Giữa
Cỏ gai
Mùa trăng hoang dại
Tóc dài
Nghiêng
Soi
Mênh mang bờ nắng
Chân đồi
Chim bay về núi
Đâu rồi
Ngày xưa?
Quê hương mái lá
Mưa thưa
Nghe chim lải nhải
Lên chùa
Vãng duyên
Ta về thanh thản buồn riêng
Mộng du cõi đá
Ruộng
Nghiêng
Nếp chiều
Bòng bong
Một kiếp
Sống yêu
Nụ cười nhạt thếch
Qua nhiều
Bão giông
Bây giờ
Úp mặt
Vào sông
Thơ gom
Đốt củi
Tãi
Trong
Miệt chiều......