VƯỜN XƯA
VƯỜN XƯA
đừng buồn em
dẫu cuối đông
những thân trụi
vốn ủ mầm thẳm sâu
bao lần anh bước lên tàu
là trăm mắt lá xanh màu mở theo
đơn sơ vườn của nhà nghèo
bưởi xưa ướp tóc bướm theo quanh làng
sương thu thắp trái thị vàng
nhớ bà em hãy cứ sang bên này
bao nhiêu vườn đã đốn cây
lô xô biệt thự với đầy phấn son
vườn mình chiu chít chim non
và hương em nữa
thoảng còn đâu đây
cái thời đen trắng rối bời
kẻ đi cướp đất
thành người trắng tay
vườn ta lành những mây bay
gieo câu lục bát cho ngày xuân xa.