RU CHIỀU SỢI KHÓI MỒ CÔI
RU CHIỀU SỢI KHÓI MỒ CÔI
Lá đa sãi quét trước chùa
Chiều xưa đốt lửa vẫn chưa cháy tàn
Chiều nay sãi quét lá bàng
Khói du miên quyện sắc hoang lưng trời
Sãi ngồi ngắm khói mồ côi
Rưng rưng câu hát à ơi phận buồn
Lá rơi xuống cội xuống nguồn
Ngoái sau sãi một chữ không nát nhàu
Một đời sãi tụng niềm đau
Câu chân kinh cứ rầu rầu sớm khuya
Khói chiều vừa đã chia lìa
Sợi này lẩn quẩn sợi kia chập chùng
Lắng thanh âm đại hồng chung
Chiều rơi theo tiếng tơ đồng lặng buông