HÀNH KHẤT
HÀNH KHẤT
Người ta được thọ thì mừng
Cụ thêm tuổi lại rưng rưng mắt mờ.
Gió lùa manh áo đơn sơ
Cấu cào bụng đói, dật dờ chân không.
Cho chồng con hết má hồng
Mắt răm môi thắm lưng ong vai mềm.
Giờ còn điều ước: được quên.
Hoặc chờ màu nhiệm con lên đón về.
Muốn ngẩng đầu hỏi trời kia
Mà lưng còng cứ chúi về đất sâu.