NỢ
NỢ
nghe hơi mưa thẫm vòm cây
một năm cũ sắp vuột tay mình rồi
tôi ngồi giữa một mình tôi
giữa bề bộn những nợ đời năm qua
nợ thày u chuyến thăm nhà
nợ vợ con tí thật thà đàn ông
nợ bài lục bát sáu dòng
mới viết được bốn
xuống dòng
đủ không?
nợ ai cái hẹn đêm đông
ngọn đèn hạt đỗ ngóng trông mỏi mòn
ôi trời nợ thúc xồn xồn
van ai ai chớ đổ dồn một tôi
tôi đáo hạn bốn phương trời
gắng cho vơi bớt nợ đời những đâu
sớm xuân trả hết cho nhau
đêm đông khất lại kiếp sau hỡi người!