Đốt
Đốt
Anh ngồi đốt sợi thời gian
Đốt tàn cả buổi chiều hoang giăng trời
Đốt cho rượu bỏng môi người
Đốt mùa xuân tới tàn rơi lá vàng
Cái còn là cái vô thường
Đốt rồi là cái chán chường mênh mông
Ông trời đốt mảnh trăng trong
Thì ta đốt cái vĩnh hằng của sao
Hư vô đốt với chiêm bao
Đốt cho vũ trụ tan vào biển đêm
Chỉ còn nỗi nhớ về em
Đốt lòng anh cháy một niềm du ca