NỘI TÔI
NỘI TÔI
Bước chân đã ngã về chiều
Dáng xưa nay cũng liêu xiêu mất rồi
Ngồi buồn trông lại thời gian
Đếm bao lá rụng khoan đầy giọt sương
Tuổi già trở lại tuổi thơ
Chơi vơi một khúc bơ vơ một mình
Tình già con cháu chờ mong
Niên trường vĩnh bách thong dong an nhàn
Nhặt khoan bao điệu "Ơ...hời"
Câu hò tiếng võng lời ru vơi đầy
Nụ cười sao bỗng buồn đau
Bao ngày còn nữa tiếng cười hôm nay?