VỠ
VỠ
Ngỡ rằng xuân đã sắp sang
Thế mà đùng cái…
Vỡ
Toang
Giữa chiều
Lối nào quay lại vườn yêu?
Để ngân ngấn nhớ
để phiêu phiêu buồn.
Chiều nay mấy giọt mưa phùn
Lăn qua mắt lá gọi
Hờn trách ai
Sương vắt khăn tím quàng vai
Bỗng rơi
Tuột giữa vàng phai
Cuối ngày.
Chuồn chuồn đi đón nắng dài
Gặp cơn gió ngược
ngã xoài ven sông
Thoảng nghe một chút hương nồng
Lời yêu …
Vụn...
giữa thinh không
vẳng về.